Browsing Category Literature

Đang sống

Đang sống

by

Bạn sống như thế này, được bảo bọc, trong một thế giới mong manh, và bạn tin rằng bạn đang sống. Thế rồi bạn đọc một quyển sách, hoặc bạn đi du lịch, hoặc bạn gặp ai đó. Và rồi bạn phát hiện ra bạn không thật sự đang sống, bạn chỉ đang ngủ đông.

44
Chạm vào hư không

Chạm vào hư không

by

Giả sử mọi thứ bên ngoài vũ trụ của chúng ta là một không gian trống rỗng. Đấng Toàn năng có thể dịch chuyển vũ trụ sang phải hai bước chân không? Chưa có một thực nghiệm khả thi nào chứng minh là chúng ta có thể biết được sự dịch chuyển đó. Nỗi hoài nghi này mài mòn ngay cả tri thức cơ bản nhất: ta bị dịch chuyển hay ta vẫn đứng yên?

38
Trên đỉnh sầu – Emil Cioran

Trên đỉnh sầu – Emil Cioran

by

Năm 23 tuổi, Emil Cioran viết tác phẩm đầu tay, Trên đỉnh sầu (Pe culmile disperării), trong khi đang trải qua cơn mất ngủ trầm trọng. Tác phẩm – được đánh giá là xuất sắc nhất của ông – đánh dấu cột mốc bắt đầu một mối gắn kết mạnh mẽ trong đời ông, giữa việc viết và những cơn tuyệt vọng.

32
Về viết văn

Về viết văn

by

Nhà văn André Aciman viết về việc viết văn. Đoạt giải Lambda Literature Award năm 2007 với tác phẩm “Call me by your name”, nhưng đó không phải là tác phẩm nổi bật nhất của ông. Aciman chỉ ra sự trung thực trong văn chương bị chi phối bởi hư cấu, và hư cấu là nghệ thuật dối gian.

29
Rashomon (La Sinh Môn – 1950)

Rashomon (La Sinh Môn – 1950)

by

Thông điệp của bộ phim lay động lòng người về ranh giới mong manh của bản thể nhân tính: người kể chuyện chưa phải là người biết hết tất cả mà chỉ biết một phần của sự thật. Con người, kể cả người đã chết, không ai trung thực với sự thật. Tất cả đều che giấu sự thật theo cách có lợi cho mình, như lời nhà sư nói trong cổng thành Rashomon hoang tàn: “Con người sẽ mãi mãi không thể tìm thấy được sự thật, bởi sự yếu đuối và ích kỷ của chính mình”.

26
Ý nghĩ ngoài cửa trường

Ý nghĩ ngoài cửa trường

by

Người bạn nhỏ, đừng hắt hủi tôi, cho tôi theo bạn ngồi dưới gốc cây phượng giữa sân trường, nhìn gian lớp vắng, nghe tiếng ve kêu, nhớ thầy thương bạn mà mong đợi tàn hạ. Cho tôi theo bạn đứng trước cổng trường hôm khai giảng. Tôi muốn làm cái cặp sách của bạn. Vì nó chứa nặng kỷ niệm học trò. Tôi muốn làm bộ quần áo mới của bạn. Vì nó thơm nồng dĩ vãng. Tôi muốn làm đôi giầy của bạn. Vì nó được in dấu lối xưa.

24